Tôi ngây thơ cho rằng, mỗi ngày nghỉ ngơi như vậy sẽ phục hồi lại cảm hứng, để sau đó có thể viết những bài báo chất lượng. Thực tế, càng nghỉ ngơi nhiều, tôi càng cảm thấy mệt mỏi. Tôi ngủ đến tỉnh cả người, xem điện thoại nhiều đến nỗi tốc độ cập nhật bảng tin không thể theo kịp. Đáng sợ hơn cả, khoảng thời gian nghỉ ngơi này đã làm tôi bị "xuống cấp": Nhìn trang giấy mà không nghĩ ra nổi một từ để viết, đọc sách mà không thể nào nhập tâm nội dung, đi chơi với bạn bè mà đầu óc cứ thơ thẩn,…
Nghỉ ngơi cũng cần phải nghỉ đúng cách. Nghỉ ngơi sai cách, chúng ta sẽ mất khả năng làm chủ cuộc sống của mình.
Ngày tôi còn học đại học, mỗi ngày của tôi đều trôi qua một cách vô vị. Tôi thường xuyên ngủ nướng một mạch đến tận trưa. Hôm nào cảm thấy chán, tôi có thể tự do nghỉ học mà không lo bị ai quản. Mà tuổi thanh niên mà, gần như ngày nào tôi chẳng cảm thấy chán!
Sau khi thức dậy, việc đầu tiên tôi làm là mở máy tính lên, bắt đầu những trò chơi nhập vai kiếm hiệp. Sau khi chơi điện tử chán chê, tôi mới bắt đầu đánh răng để chuẩn bị đi ăn trưa. Vừa ăn cơm tôi vừa dán mắt vào màn hình máy tính xem nhân vật của mình trong trò chơi trực tuyến.
Tôi chơi máy tính suốt từ trưa đến tận bữa tối, tâm trạng tốt thì sẽ để máy đấy đi xuống nhà ăn. Nếu lười, tôi sẽ lại tiếp tục ngồi "cày game" đến tận đêm muộn. Rồi ngày hôm sau lại lặp lại chu trình ngủ đến tận trưa, chơi trò chơi kiếm hiệp, đắm mình trong điện tử đến tận nửa đêm.
Đến một ngày, tôi chợt nhìn bản thân mình trong gương. Trước mắt tôi là một thân hình thô kệch và phát tướng, mái tóc đen dài trước kia đã rụng đi nhiều do những lần thức trắng đêm. Thú thực lúc đó, đến bản thân tôi nhìn còn cảm thấy chán ghét.
Tôi thầm nhủ, chẳng lẽ tôi lại để bản thân trong bộ dạng này cả đời sao? Không thể nào!
Và đây là lúc tôi quyết định mình phải thay đổi.
Thời gian đầu thực sự rất khó khăn. Bạn cùng phòng vẫn chơi game thâu đêm. Nhìn bạn, tôi phải cố kiềm chế ham muốn của bản thân mình. Tin tức về sự thay đổi của tôi nhanh chóng lan toả trong "cộng đồng mạng". Những người từng là chiến hữu bây giờ nhìn tôi với sự giễu cợt, thỉnh thoảng buông một câu bông đùa ác ý. Mặc kệ tất cả, tôi vẫn giả vờ như không hay biết gì và cố gắng đi ngủ sớm.
Sáng hôm sau, ánh nắng ban mai tràn ngập căn phòng làm tiêu tan đi những vất vả đêm trước. Dậy sớm, tôi được thưởng thức không khí trong lành trước đây chưa bao giờ được biết tới. Tôi giở sách vở ra học Tiếng Anh, sau đó thu xếp sách vở chuẩn bị lên lớp, trong khi đó bạn tôi vẫn còn đang say giấc nồng.
Học xong, nhìn đồng hồ thấy mới có 10 giờ, tôi liền chạy lên thư viện tự ôn tập tiếp. Chỉ một buổi sáng mà tôi đã làm được rất nhiều việc, hơn nữa hiệu suất lại rất cao. Dậy sớm đúng thật là có ích mà!
Sau này tôi thi qua được tiếng anh cấp 4-6 đều là nhờ lợi ích của việc dậy sớm, cũng nhờ đó mà tôi thay đổi được hoàn toàn cuộc sống của bản thân.
Tôi có quen giám đốc của một công ty quảng cáo nhỏ , cô ấy trước đây là một trong 500 quản lí cấp cao hàng đầu thế giới, phải nói là vô cùng bận rộn. Thế nhưng cô ấy vẫn muốn mở một công ty quảng cáo riêng, công việc thường ngày đã rất bận, tan làm lại phải chăm sóc con nhỏ thì lấy đâu ra thời gian nữa?
Bí quyết của cô ấy là dậy sớm. Cô nói với tôi rằng, ngày nào sau khi xử lí xong toàn bộ công việc, cho các con đi ngủ cũng đã là 10 giờ đêm rồi. Nhưng cô vẫn cố gắng đọc sách thêm một tiếng, sau đó mới đi ngủ. Sáng hôm sau thức dậy lúc 5 giờ, ngày nào cũng vậy, cô sẽ dành 2 tiếng viết bài trước khi đến công ty làm việc.
Bằng cách đó, cô vừa có thể hoàn thành được khối lượng công việc bộn bề, lại vừa có thể viết bài lúc sáng sớm. Chỉ trong thời gian hơn nửa năm, hơn 100 bài báo đã được đăng tải, một người viết bài bán thời gian mà việc được nhiều như vậy là một thành tích rất đáng nể.
Dậy sớm thật sự mang lại rất nhiều lợi ích cho cuộc sống. Trong khoảng thời gian ấy, bạn hãy cố gắng dành một tiếng để trau đồi nâng cao kĩ năng của bản thân. Làm được như vậy, tôi tin chắc chắn bạn sẽ sớm trở thành một nhân vật kiệt xuất.