5 NĂM SAU, BẠN SẼ THẤY HỐI TIẾC

Thứ bảy - 01/02/2020 14:13
Nếu được, xin đừng bao giờ nói “Giá như…”. Cụm từ này thể hiện sự tiếc nuối đến cùng cực của một con người, khi người ta phải cầu xin thời gian một lần trở lại, để họ được có cơ hội sửa chữa, hoàn thành những điều mà mình chưa kịp làm.
5 NĂM SAU, BẠN SẼ THẤY HỐI TIẾC
Người ta khi lớn lên hối tiếc về nhiều thứ, về những điều đáng ra họ có thể làm, có thể tránh, tuy nhiên họ chọn cách ngược lại. Có lúc người ta cặm cụi theo một lý tưởng nào đó để rồi đánh mất nhiều thứ, có lúc lại để thoả mãn cái tôi của bản thân, tự mình phá bỏ nguyên tắc được đặt ra từ trước.
 
Và rồi, chúng ta lại hối tiếc. Cái cụm từ “Giá như” lại tiếp tục được thốt ra như một cách nguỵ biện giả tạo cho những gì mình đã lựa chọn từ trước, mà lại đi không đúng ý mình.
 
Để rồi, 5 năm sau đó, chính bạn sẽ cảm thấy hối tiếc vì những điều này:
 
1. Cố khoác lên mình một tấm mặt nạ chỉ để gây ấn tượng với ai đó
 
Chúng ta quá quan tâm tới việc người khác nghĩ gì về mình. Chúng ta tự khoác lên từng tấm mặt nạ dối trá, cốt để kẻ khác có ấn tượng tốt đẹp về bản thân chúng ta. Chúng ta diễn sâu hết mức, chúng ta trở thành những kịch sỹ trong chính cuộc đời mình. Kết quả, chúng ta quên mất bản thân.
 
Thế nhưng nào có ai quan tâm đến chuyện ta là ai. Lôi kéo người ta bằng con người không phải chính mình, có thấy mệt mỏi rã rời không? Suy cho cùng, người ta có đến với mình đâu, người ta đến với chiếc mặt nạ kia cơ mà.
 
2. Để người khác sắp đặt cuộc sống cho mình
 
Cuộc sống là một hành trình khám phá bản thân. Cái gì không biết trước được thì mới thực sự thú vị, đằng này có người dìu dắt, có người chỉ từng bước bạn nên làm gì, nên đi đâu thì còn gì để khám phá, còn gì để tìm hiểu khi mọi bài toán đã có đáp số trước mặt.
 
Đừng ngại khi có những người đứng đó phản đối quyết định của bạn. Đôi lúc bạn sẽ đi nhầm hướng, bạn sẽ chọn nhầm con đường, sẽ có những kẻ đánh giá, xì xầm chỉ trích quyết định của bạn. Dù sao, được tự mình khám phá chính bản thân, dù khó khăn vẫn đáng trân trọng hơn.
 
3. Chọn nhầm bạn để chơi
 
Gần mực thì đen gần đèn thì sáng cơ mà. Đừng giữ khư khư đám bạn xấu, đừng để những kẻ xấu tiếp cận. Nếu bạn có trong tay khẩu súng, chúng sẽ là người bóp cò, và bạn là người chịu trách nhiệm.
 
Còn nếu bạn vẫn muốn giữ những kẻ chẳng ra gì ấy bên mình chỉ vì bạn sợ cảm giác cô đơn, theo thời gian, họ sẽ trở thành kẻ ban phát tình thương, còn bạn, rốt cục cũng chỉ là kẻ theo đóm ăn tàn.
 
4. Tự cao tự đại, ích kỷ cho bản thân
 
Quan trọng quá vật chất tiền bạc làm gì, chết rồi có mang theo được đâu. Cứ giữ khư khư đám của cải ấy, sau này ai nhớ rằng đồng tiền ấy bạn làm ra? Chỉ khi mình sống tốt, yêu thương mọi người, là nguồn cảm hứng cho người xung quanh, lúc ấy người ta mới dành cho bạn một góc trong ký ức.
 
Vì vậy, thay vì khắc tên mình lên bia đá, tại sao không khắc tên mình lên trái tim con người. Để rồi tên của mình được nhắc đến như một phần ký ức thân thương, thay vì chỉ là một từ ngữ vô vị.
 
5. Lười thay đổi, lười trưởng thành
 
Muốn biết quá khứ của mình ra sao, hãy nhìn vào hoàn cảnh hiện tại. Muốn biết tương lai của mình ra sao, hãy nhìn vào những hành động ngay trước mắt đây. Vứt bỏ cái cũ, đón nhận cái mới đi. Cái cũ đi rồi nó sẽ chẳng trở lại, nhưng nếu cứ giữ nó khư khư bên mình, bao giờ cái mới tới được. Ngay từ lúc này, rũ bỏ sạch sẽ những vướng bận quá khứ, hướng về tương lai, hoặc ít nhất, sống cho hiện tại.
 
6. Hèn nhát, từ bỏ mọi thứ khi khó khăn mới ập đến
 
Thử nghĩ tích cực hơn một chút, rằng kết quả chỉ có hai, một là thành công, hai là thất bại. Cũng như vậy đối với cái mà chúng ta gọi là “tỷ lệ thành công hay thất bại”, về bản chất cũng chỉ là 5 ăn 5 thua, là 50%. Con số nghe đã lớn chưa, thế sao phải hèn nhát, làm thử đi xem nào, đánh một canh bạc xem nào.
 
Thay vì tính toán hơn thua, tại sao không dùng thời gian vô nghĩa ấy học một chút, trang bị cho bản thân kỹ năng cần thiết và tiếp tục tiến lên thôi. Dù sao thì những người có dũng khí tiếp tục bước đi, cuối cùng cũng sẽ là những người thành công, chỉ khác nhau về bản chất của cái thành công ấy. Có người được địa vị, có người được tiền tài, có người lại đơn thuần là thu gặt được nhiều kinh nghiệm.
 
7. Giá như mình không quá kiểm soát cuộc sống
 
Đôi lúc chúng ta nên thư giãn, thả lỏng bản thân, để đời tự trôi đi đến đâu thì đến, thay vì cứ cố phải kiểm soát và ôm đồm mọi thứ trong tầm quản lý của mình. Cuộc sống mà, hàng trăm triệu thứ không nằm trong tầm tay của mình. Cứ coi như đấy là một cánh rừng đi, và khi lạc trong đó, không phải chỉ một lần thử sức ta có thể tìm được lối ra.
Bạn chẳng cần biết chính xác mình đang đi đâu, kết quả sẽ là gì, có tốt hay không. Thật. Mọi thứ trong cuộc sống đều có trình tự cả thôi, mặc kệ bạn có nắm rõ nó đến đâu.
 
8. Thoả hiệp với những gì không xứng đáng
 
Hãy mạnh mẽ, biết cách buông bỏ, hãy khôn ngoan để đợi chờ điều xứng đáng với mình. Nhiều khi cuộc sống chua cay sẽ đạp bạn xuống đáy, và khi ấy bạn sẽ học được cách để đứng lên, thậm chí còn hiên ngang hơn trước nhiều.
 
Nhiều lúc đôi mắt của bạn cần được tẩy rửa bằng những giọt lệ, lúc ấy bạn sẽ lại thấy những điều tốt đẹp, những cơ hội ngay trước mắt một cách rõ ràng hơn. Đừng thoả hiệp, đừng ghìm chính mình lại chỉ vì bạn lười biếng hay cả nể. Sau này người bị thiệt chỉ có thể là bạn.
 
9. Trì hoãn mọi thứ đợi một “ngày mai” đẹp trời
 
“Ngày mai tôi làm”, “Ngày mai tôi sẽ làm”, “Thôi để ngày mai đi”. Bao nhiêu cái ngày mai trong cuộc đời bạn rồi?
Bạn còn trẻ, bạn có dư thời gian. Nhưng thời gian là có hạn, và thời gian của ngày mai hay những ngày sau đó bạn nên dùng để làm việc khác, chứ không phải là tiếp tục phung phí thêm để chờ mãi cho tới một ngày đẹp trời.
 
Rồi sẽ có một ngày, bạn thức dậy và cảm thấy mình chẳng còn đủ thời gian để làm những việc đã dồn nén từ trước. Đến lúc đó, bạn muốn mình thế nào? Đã đạt được kết quả mình muốn hay trữ cho mình một danh sách dài những lý do để trì hoãn?
 
10. Giá như mình đừng há miệng chờ sung
 
Như trên thôi, đừng tưởng cơ hội đến và đi như những chuyến xe bus mỗi ngày. Dừng ngay mọi sự mơ mộng sẽ có một bà Tiên, ông Bụt tới ban cho bạn những cơ hội đổi đời. Rảo cái tay lên, nhấc cái chân đi đi. Hãy có trách nhiệm với chính bản thân mình, chính cuộc sống của mình.
 
Nếu cứ tiếp tục viển vông, tiếp tục lang thang với đủ những ước mơ chỉ nằm trong tâm trí, chẳng bao giờ viễn cảnh trong mơ ấy trở thành sự thực. Đến khi đã qua tuổi thanh xuân, sức tàn lực cạn, lại ôm sự tiếc nuối vì quá khứ lười nhác. Suy cho cùng, là do chính mình mà thôi, trách ai?

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Mã bảo mật   

Đăng kí tư vấn


Tư vấn

Kiến thức pháp luật
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây